Hạnh phúc như pháo hoa... lóe lên rồi vụt tắt..
Con người ta cứ hay khắc khoản về hạnh phúc và bình yên...đúng là chẳng có jì là trọn vẹn , là vĩnh cửu...Pháo hoa rất đẹp , khi pháo hoa nở rộ trên cao, người ta lun trầm trồ khen ngợi.. nhưng khi nó lụi rồi tan vào không gian..dường như chẳng có ai nhớ đến nó nữa...chỉ một khoảnh khắc thôy , rồi tan biến mãi mãi...Hạnh phúc cũng zậy..đẹp lắm...ngọt ngào lắm.
.ai cũng khao khát..nhưng lại wá mong manh...đến rồi đi vội vã...đúng là ai cũng có hạnh phúc cả...nhưng khi họ tự đặt câu hỏi " mình có hạnh phúc ko?"....có nghĩa là họ đã ko còn hạnh phúc..Hạnh phúc nào dành cho những băn khoăn..hạnh phúc nào dành cho những dằn vặt, day dứt?
.Sống chết có nghĩa jì đâu...chỉ đơn giản là bắt đầu và kết thúc..
Con người ta sinh ra rồi cũng fải chết đi...Cái jì bắt đầu rồi cũng fải kết thúc....Bắt đầu những thanh thản,
bình yên ko gợn sóng, bắt đầu những yêu thương...cũng chính là bắt đầu những sóng gió bão tố, bắt đầu những đổ vỡ của ngày mai..Nhưng cánh cửa này đóng lại rồi cánh cửa khác cũng mở ra...Đừng nguôi hi vọng..
Mỗi ngày ưứ lăn wa lăn lại...Vất vã wá !Cứ vẫy vùng để vượt wakhoảng thời gian này...sao gnhe mệt mỏi...ko muốn buông xuôi..ko muốn quay bước..ko chấp nhận đc thất bại...ko mún mất tất cả..nhưng ko thể thua chính mình..
Muốn giấu mình vào một góc khuất nào đó...nhìn lại...quanh mình ko còn ai..Chẳng fải..có ai đâu mà còn..mới đầu chẳng có ai..và giờ vẫn vậy..vẫn cô độc một mình...vẫn cười rồi lại K..h.ó..c..Gío ơi..i.i!

Gío ơi! Đừng khóc..
.Gío sẽ mãi là gió ..nhẹ tênh..cô độc...lặng lẽ..gió cười trên những giọt nước mắt..đau lắm gió ơi..
.Gío nương theo mây...gió tin mây...iu mây..rồi mây bỏ gió một mình nơi đâu xa lắm..lạnh lắm..
.Gío cô đơn...gió ko cảm nhận đc..gió khóc...sau những tiếng cười..
.Gío ko thể ..ko dám tin...mây đã xa gió..nếu kéo...mây cũng bay đi..
.Cuối chân trời..gió thấy...có ai đó..lặng lẽ...từng bước một..đi bên nhau..
.Gío nhớ mây..gió cuốn lá...bay..bay..như đang chơi đùa để wên đau đớn..
.Mây có bik...mỗi ngày trôi wa...gió mất niềm tin...gió khép mình..nhưng gió sợ ...gió ko thể thổi..nếu ko có mây bên cạnh..
.Nhưng... vì nghĩa vụ của gió là mang niềm vui...sự thoải mái..nên gió sẽ cố gắng...đừng khóc gió nhé..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét